Có những thứ não bộ/lý trí không thể điều khiển được
Có những thứ não bộ/lý trí không thể điều khiển được không?
Ví như cái lần nhảy biển này
Trước cái lần này thì tôi đã có 3 lần nhảy biển rồi, lần đầu tiên ở độ cao khoảng 3m, lần 2 và lần 3 ở độ cao khoảng 4,5m. Lần tôi cảm thấy sợ thực sự là lần nhảy thứ 2 ở độ cao 4,5 m. Phần vì lần đó, tôi nhảy mà không có áo phao, phần vì nước ở đó sóng dập dềnh, nhìn sợ. Và lần nhảy biển như trong video thì ở độ cao khoảng 6m, chỗ đứng có đúng một mỏm, tôi không sợ như lần thứ 2.
Nhưng mà, tính tôi oái oăm, tôi muốn chọc tức đồng đội. Chẳng là hắn kể về lần hắn nhảy, hắn bảo là “khoảng thời gian hắn chưa nhảy” không phải vì sợ mà là vì muốn đẩy nỗi sợ lên cao, nhìn cái bản mặt của hắn lúc đó tôi cứ thấy hài, sợ thì cứ nói sợ đi, bày đặt lươn. Lần nhảy 6m đó, tôi muốn dùng cách của hắn, trêu ngươi hắn “đẩy nỗi sợ lên cao”. Tôi đứng đó, nhìn xuống mặt nước, bộ não của tôi thì chắc chắn rằng tôi không thể đuối được, cũng chẳng thể gãy hay dập chân, dập tay, hay trôi dạt vào đâu, vì tôi có áo phao, có những những người đồng đội và hơn hết là khả năng đứng nước sau vài ngày nhảy, cũng được coi là khá ổn.
Tôi đứng đó, nhìn xuống biển, nhìn sóng vỗ vào bờ, nhìn những người đồng đội, lại còn cố diễn trò không dám nhảy để kéo dài thời gian. Tôi lần lượt hỏi 3 người đồng đội khi đó về lý do tại sao họ nhảy vì cảm giác mạnh kích thích hay vì gì khác. Khoảng 2 ngày sau khi nhảy tôi vẫn có thể nhớ về câu trả lời của họ, nhưng giờ sau gần 2 tháng thì tôi quên rồi. Tôi khẳng định khi ấy tôi hoàn toàn còn đủ bình tĩnh để nghe câu trả lời của mọi người. Tiếp đó, tôi bắt đầu nhìn chăm chăm xuống biển, tôi bắt đầu cảm thấy các tế bào xung quanh chân bắt đầu có sự rung động, chúng dao động, tôi cảm nhận được là tốc độ và biên độ dao động của chúng ngày càng mạnh hơn. Những đồng đội của tôi thì không nhìn thấy được điều đó, chỉ có bộ não của tôi là cảm nhận được thôi, vì tôi không thấy họ nói về độ run của tôi. Tiếp đó, các dao động không chỉ dừng lại ở cổ chân, bắp chân, chúng từ từ lan và di chuyển lên phần đầu gối, đùi, bụng tay và cả vai. Tiếp đó, đầu của tôi bắt đầu có cảm giác đau, hai thái dương có cảm giác giật giật, lúc này tâm tôi thì vẫn bình và đủ để nhận ra lý trí/tâm không có thể điều khiển được toàn bộ cơ thể của mình. Phản ứng sợ của cơ thể là phản ứng mà bộ não không có cách nào điều khiển được, đó có thể là cơ chế sinh tồn của sinh vật sống. Và rồi tôi nghe theo lý trí, quyết định nhảy để cơ thể kia không kịp phản ứng gì thêm.
Đó là trải nghiệm của tôi, còn hắn có như hắn nói không thì tôi không biết được :)))).
*lưu ý trò chơi không dành cho tất cả mọi người, tôi cũng chỉ nhảy khi mà đồng đội của tôi là những người có kỹ năng bơi tốt và sẵn sàng xuống vớt tôi lên thôi.